Ôn Văn đang tự suy ngẫm, Liêu Gia Hân cũng tấn công tới phát chán rồi.
Kẻ này linh hoạt như khỉ, không phải một con sâu có thể tùy ý nghiền chết.
Vì thế cô ta cần phải tung ra chút bản lĩnh để đối phó với Ôn Văn.
Liêu Gia Hân khom người hướng về phía Ôn Văn, gầm nhẹ một tiếng.
Sau đó Ôn Văn phát hiện mình không cử động được!
Không phải đòn tấn công tinh thần, quanh người không có cảm giác trói buộc rõ ràng, nhưng anh lại không động đậy được!
Còn không chờ Ôn Văn nghĩ ra cách đối phó, đám xúc tua đã phóng tới chọc thủng Ôn Văn!
Ôn Văn trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, xúc tua của Liêu Gia Hân rất thô to, tất cả cùng đâm vào cơ thể, cho dù Ôn Văn có thể chất vampire cũng chịu không nổi.
Lúc này Ôn Văn mới phát hiện thực lực của hai người không ở cùng một đẳng cấp, chỉ cần Liêu Gia Hân nghiêm túc thì Ôn Văn không thể nào chống đỡ được.
Vì thế Ôn Văn cắn răng, trực tiếp quay trở vào trạm thu nhận, nếu đánh không lại, anh mới không ngu mà ở lại liều mạng.
Liêu Gia Hân mờ mịt thu hồi xúc tua, ngọeo đầu liếm vết máu, có chút không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Mới vừa xiên xong, đang định ăn sao lại không thấy nữa vậy?
Người siêu năng khác xông vào biệt thự này đều bị cô lây nhiễm, trở thành người bảo vệ biệt thự này, bảo vệ sự an toàn của Grandi.
Đó là sức mạnh tà thần, nó đã cải tạo não và linh hồn của Liêu Gia Hân, làm cô ta từ trong ra ngoài đều biến thành quái vật có sự cố chấp rất mạnh.
Sự đáng sợ của tà thần chính là điểm này, cho dù chỉ là một ý nghĩ cũng có thể làm người bình thường hoàn toàn vặn vẹo.
...
Sau khi trở lại trạm thu nhận, cơ thể Ôn Văn bắt đầu chậm rãi khôi phục.
Nhưng khôi phục như vậy quá chậm, chỉ có thể dựa vào năng lực của Đào Thanh Thanh để tự lành, muốn hoàn toàn khôi phục thì món ăn cũng nguội lạnh hết cả rồi.
Vì thế Ôn Văn đi vào kho lạnh của trạm thu nhận, lấy ra hơn mười túi máu tươi, dùng răng nanh cắn bể rồi trực tiếp hút ừng ực.
Uống máu tươi có thể làm cơ thể quỷ hút máu khôi phục cực nhanh, mà tốc độ khôi phục của quỷ hút máu cấp bậc cao lại càng kinh người hơn.
Ôn Văn từng thấy một tin tức không rõ thật giả trong hiệp hội, nói rằng có một vampire danh tiếng rất lớn tích trữ một lượng máu lớn trong cơ thể, toàn bộ máu của một người bình thường đại diện cho một sinh một.
Trước khi tất cả sinh mệnh mà hắn cắn nuốt bị tiêu hao hết, hắn là bất tử.
Ôn Văn đương nhiên không làm được tới mức độ đó, nhưng sau khi vài túi máu rót vào bụng, vết thương của anh gần như đã khôi phục hoàn toàn, sau đó anh lắc mạnh đầu, hít sâu một hơi, ngừng lại.
Anh chỉ cần hồi phục mà thôi, còn uống nữa thì chỉ thuần túy là bị dục vọng khát máu quấy phá.
Xét các khía cạnh, Ôn Văn sẽ không để mình sa lầy trong loại dục vọng ô uế này.
Sau đó, Ôn Văn đi tới cửa phòng giam của Từ Hải, nghe thấy tiếng bước chân Ôn Văn, Từ Hải vội vàng chạy tới cạnh chắn song, đón Ôn Văn.
Hiện giờ trong khu phòng giam Tai Hại, phòng giam của Từ Hải là phòng có diện tích lớn nhất, cả phòng giam là một phòng làm việc, bên trong có rất nhiều vật nhỏ thú vị để hắn thuận tiện chế tạo con rối.
Không giống quái vật khác, ngay cả hành vi đếm tóc nhàm chán cũng trở thành thú vị.
Chỉ là trong phòng giam của Từ Hải chỉ có đồ dùng để làm việc, không có đồ dùng giải trí, cũng không biết này là may mắn hay xui xẻo.
Ôn Văn dừng một chút mới hỏi: "Bây giờ mày có bao nhiêu con rối chuột?"
Từ Hải thấp thỏm nói: "Năm mỹ nữ đầu heo mà ngài dặn làm trước đó vừa mới hoàn thành, con rối chuột hiện giờ chỉ mới làm được hai con."
Cuộc sống gian nan đã bào mòn đi hết góc cạnh của Từ Hải, hiện giờ hắn còn không dám nói chuyện lớn tiếng với Ôn Văn.
"Hai..."
Ôn Văn sờ cằm, tính toán thì hai cũng miễn cưỡng đủ dùng.
Sau đó, Ôn Văn cũng không lãng phí thời gian, cầm con rối chuột rời khỏi trạm thu nhận, một lần nữa đối diện với Liêu Gia Hân.
Liêu Gia Hân ngạc nhiên mỉm cười, thức ăn lại xuất hiện rồi.
Đáng tiếc, Ôn Văn chỉ xuất hiện trong một nháy mắt mà thôi, anh thả con chuột xong lại quay trở về trong trạm thu nhận.
Không sai, anh định dùng năng lượng cấp Tai Biến, trực tiếp tập kích Liêu Gia Hân!
Hiện giờ không có ai quan sát, anh đương nhiên có thể sử dụng mọi biện pháp.
Khi không có gì cần băn khoăn thì đó chính là lúc Ôn Văn mạnh nhất, bởi vì khi đó anh có thể không cần kiêng dè sử dụng sức mạnh của trạm thu nhận.
Con chuột nhỏ rơi xuống đất, bò dậy muốn trốn đi, đương nhiên, đó là do Ôn Văn ở phía sau điều khiển.
Còn chưa đi được hai bước, con đường trước mặt đã bị một gương mặt xinh đẹp dán lên mặt đất chặn lại.
Liêu Gia Hân nằm xuống quan sát chú chuột này, nước miếng cũng trào ra.
Con chuột kêu thảm một tiếng, bộ lông cũng kinh hoảng dựng đứng lên.
Sau đó, Liêu Gia Hân túm con chuột, trực tiếp nhét vào trong miệng.
Cô ta có thể nhìn ra con chuột này là một sinh mệnh không bình thường, nhưng có không bình thường cỡ nào thì cũng là thức ăn của cô mà thôi.
May mà đám sinh vật hủ hóa không có chỉ số thông minh, Liêu Gia Hân có ý nghĩ bảo vệ Grandi đã rất hiếm có rồi, bằng không đổi lại là đám quái vật bình thường thì có lẽ sẽ không nuốt một con chuột trông không bình thường như vậy.
Khi con chuột bị nuốt vào miệng, Liêu Gia Hân còn chưa kịp nhấm nuốt thì năng lượng màu đen đã từ trong cơ thể con chuột bùng nổ, hóa thành tia sáng màu đen, bắn thẳng lên chân trời!
Liêu Gia Hân chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng, cơ thể nhanh chóng bị phân rã, vài cái xúc tu không bị sóng năng lượng ảnh hưởng muốn tái sinh nhưng rất nhanh đã bị năng lượng màu đen đuổi tới, nghiền thành mảnh vỡ.
Trước đây Ôn Văn chỉ bị sóng năng lượng tổn thương đã không thể hoàn toàn tự lành, Liêu Gia Hân bị năng lượng trực tiếp đánh trúng, lại càng không có khả năng hồi phục.
Một con quái vật vượt xa trình độ quái vật cấp Tai Nạn bình thường cứ vậy dễ dàng bị giết chết.
Có điều, Liêu Gia Hân chết cũng không oan uổng, có thể bị sức mạnh cấp Tai Biến nổ tung trong miệng mà chết, kiểu chết này cũng coi như khá hiếm thấy.
Ở bên ngoài biệt thự, nhóm Cung Bảo Đinh đang chiến đấu kịch liệt.
Đột nhiên một tia sáng màu đen xuyên thủng nóc biệt thự bay vút lên bầu trời đêm.
Ở độ cao hơn hai mươi mét thì tách ra thành một dòng năng lượng nằm ngang, hai dòng năng lượng giao nhau tạo thành một cây thập tự màu đen thật to!
Ánh sáng màu đen nhàn nhạt bao phủ lấy cây hắc thập tự to lớn này, xua tan đi hết tất cả hơi thở hủ hóa ở gần đó.
Để phạm vi công kích của sức mạnh Tai Biến không quá lớn mà ngộ thương người khác, cũng để mình bình yêu hấp thu năng lượng.
Lần tấn công này Ôn Văn đã cố gắng khống chế phạm vi, lại dẫn uy lực dồn lên phía bên trên, lúc này mới sáng tạo ra dị tượng hắc thập tự đáng kinh ngạc này!
Cung Bảo Đinh phất tay vung ra một ngọn lửa bức lui hai người siêu năng bị khống chế, sau đó khiếp sợ nhìn cây thập tự màu đen kia.
"Đây là.... sức mạnh của vị kia, hắn cũng ở đây sao?"
"Hắn chịu ra tay, lần tai họa này thật sự có thể bình ổn bị dẹp bỏ."
Khóe miệng Cung Bảo Đinh lộ ra ý cười, ngọn lửa trên tay lại càng mạnh mẽ hơn, hai người kia trực tiếp bị ngăn chặn.
Nếu vị kia đang ở gần đây, anh không thể biểu hiện quá yếu đuối được.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo